Con nuôi hiếu thảo

Đăng ngày:

Tôi được nhận nuôi như thế nào?

Một ngày đẹp trời, tôi được đưa đến một gia đình trung lưu ở trung tâm thành phố. Sau một hồi nghe giải thích và ký tá giấy tờ bàn giao, tôi chính thức trở thành con nuôi của bố mẹ.

Bố mẹ nuôi tôi có 2 người con. Lúc nào cũng thấy bố mẹ bận rộn lo lắng cho anh chị tôi: từ tiền ăn, tiền học, tiền quần áo, sách vở, đi chơi…. Nhưng tuyệt nhiên chả lúc nào thấy bố mẹ tôi phàn nàn. Ngay cả những lúc ốm mệt, bố mẹ cũng chả nghỉ ngơi gì, cứ gắng gượng tự làm mọi việc.

Thời gian trôi đi, anh chị tôi trưởng thành, lập gia đình. Cuộc sống hối hả cứ thế qua đi.
Con nuôi hiếu thảo

Biến cố xảy đến với gia đình tôi

Năm tôi 15 tuổi, một biến cố xảy đến với gia đình tôi. Trong một lần đi khám sức khỏe, mẹ tôi phát hiện mình bị ung thư vú. May mà phát hiện sớm. Bác sĩ bảo nếu điều trị ngay thì sẽ có cơ hội chữa khỏi hoàn toàn. Nhưng số tiền điều trị quá lớn.

Bố mẹ tôi choáng váng, lo lắng thực sự. Ở tuổi này đào đâu ra khoản tiền lớn đến vậy. Trong khí kinh tế của các anh chị tôi không khá giả nên bố mẹ tôi thực sự không muốn làm phiền đến họ.

Lúc này, tôi hiểu rằng tôi là niềm hy vọng duy nhất của bố mẹ và chỉ tôi mới có thể chia sẻ, an ủi được bố mẹ phần nào. Rất nhanh chóng, tôi cho bố mẹ biết mình có thể lo cho bố mẹ một khoản tiền để an tâm điều trị căn bệnh hiểm nghèo này. Bố mẹ tôi mừng vui khôn xiết. Những ngày u ám trong gia đình tôi trôi qua thật nhẹ nhàng.

Sau biến cố đó, bố mẹ tôi bắt đầu quan tâm đến bản thân hơn, sống vui vẻ hơn, giành nhiều thời gian đi du lịch cùng nhau hơn. Khoản tiền tôi đền đáp lại giúp bố mẹ tôi không phải nhờ cậy vào con cháu mà vẫn an tâm sống khỏe tuổi xế chiều.

Vậy là, sau bao năm tích cóp nuôi tôi, bố mẹ đã thực sự hiểu sự xuất hiện của tôi trong cuộc đời họ có ý nghĩa như thế nào và việc nhận nuôi tôi là một quyết định đúng đắn khi đó.

Con nuôi hiếu thảo

Từ nhỏ, tôi biết thân biết phận nên không đòi hỏi quá nhiều sự chăm lo từ bố mẹ như hai anh chị của tôi. Tôi chỉ cần bố mẹ cho ăn với một chi phí cố định mỗi năm. Tôi không cần bố mẹ phải lo cho tôi học hành, không phải cho tôi đi chơi, đi du lịch. Nhưng tôi luôn dõi theo từng giai đoạn cuộc đời của bố mẹ. Bất cứ khi nào cần, tôi sẵn sàng ở bên chia sẻ. Và đến khi đủ lớn, tôi trao lại cho bố mẹ khoản tiền đúng như mong ước để bố mẹ an hưởng tuổi già. Nhiệm vụ của tôi đến bên bố mẹ, chỉ đơn giản như vậy.

Tôi là đứa con nuôi tài chính được trao bởi công ty Bảo hiểm nhân thọ đến gia đình. Cuộc đời của tôi gắn bó với gia đình chỉ 10 năm, 15 năm, 20 năm hay lâu hơn chút, tùy vào quyết định nhận nuôi của bố mẹ.

Sứ mệnh của tôi là đồng hành chia sẻ, tư vấn, giải đáp và làm giảm đi những lo toan của mỗi gia đình trước những biến cố không lường trước được của cuộc đời.

Nếu anh chị thấy cần những đứa con nuôi như tôi, đừng ngần ngại liên hệ với Hương Bùi hoặc điền vào form đăng ký để được tư vấn và lựa chọn cho mình đứa con nuôi hiếu thảo của riêng mình nhé.