Khi Mình cảm thấy người không khỏe; mệt mệt trong người, đứng lên ngồi xuống thấy lao đao tối xầm, đau đau cái vai, lói lói cái tim, hít vô không hết hơi, tê tê cái chân, chuột rút ngủ không được, nhức nhức con mắt, nhìn toàn đom đóm, nhìn mờ câm, nhìn nhức nhức, nhìn 1 thành 2, nhìn gà hoá quốc, nuốt nghèn nghẹt, ăn vô là đau, không ăn cũng đau, lúc bón lúc chẩy, ăn không chịu tiêu, lói bẹ sườn bên phải, đau cái lưng, đi là thốn, …vv…
Mình phải làm gì?
Mình phải đi kiếm ông hay bà bác sĩ, nhờ họ coi coi Mình bị cái gì mà cơ thể thật là “tình hình”, bất an vô cùng?
– Ông/ Bà bác sĩ phải lắng nghe mình kể lể, phải hỏi Mình vài tiếng, phải nghe tim Mình nhẩy điệu gì, phải nghe phổi Mình thở khè khè, phải dòm vô cái cổ họng, phải sờ cái cần cổ, sờ cái nách, sờ cái háng, sờ cái vú, sờ cái bụng; ấn bên trái, ấn bên phải, ấn trên, ấn dưới, gõ gõ cái bụng, gõ cái đầu gối, nhéo nhéo bắp thịt, …
– Ông/ Bà bác sĩ phải tập hợp tất cả cái nghe, cái sờ đó lại…gửi về trung tâm não của họ; vùng ký ức của họ, vận dụng trí tuệ của gần chục năm đèn sách trên giảng đường trường y, trong các bệnh viện lớn, vận dụng kinh nghiệm của hàng chục năm làm việc quên mình trong môi trường toàn bệnh là bệnh.
Qui trình của y khoa lâm sàng là:
1- Ghi nhận các triệu chứng của bệnh nhân khai
2- Khám để xác nhận lại các triệu chứng bệnh nhân khai
3- Chọn lọc các triệu chứng chính của bệnh nhân
4- Lưu ý các dấu hiệu (Dương và Âm) khám được
5- Vận dụng trí tuệ y khoa; tổng hợp các triệu chứng bệnh nhân khai và các dấu hiệu (Dương và Âm) khám được thành các Hội Chứng khác nhau; dùng phương pháp loại trừ để đi đến Định Bệnh Cuối Cùng
6- Kê Toa Thuốc điều trị
Trong y khoa lâm sàng,
– Phần quan trọng nhất là ĐỊNH BỆNH
– ĐIỀU TRỊ chỉ là phần tiếp theo
Do đó,
– các bác sĩ tay ngang thường bị khiếm khuyết phần quan trọng nhất. Họ kê toa như cái máy lập trình sẵn, enter là in! Nay nhờ sự phát triển của ngành CHẨN ĐOÁN HÌNH ẢNH nên việc định bệnh dễ dàng hơn và các bác sĩ tay ngang cũng nhờ đó mà lướt sóng nhẹ nhàng.
Nhắc lời Thầy Đặng văn Chung đã mất “Định Bệnh nhanh, đúng, chính xác là đã giúp bệnh nhân được 90%, 10% là cho Điều Trị”
PS: Nhớ lúc Pru mới làm, khoảng năm 2000, TVV phản ảnh là có người bác sĩ già sờ vú khách hàng! Nghe thất kinh, anh HTP sợ tai tiếng, cho bác ấy nghỉ việc ngay! Mình nghĩ mà buồn mãi mãi! Nay mới nghe tin bác đang bị bệnh ung thư giai đoạn cuối, mình vẫn nhớ chuyện cũ và buồn trong lòng vì lúc đó mình đã sang làm với Bộ Phận Tính Phí, không can thiệp được! Con người đôi khi kém hiểu biết và vô tình làm hại và tổn thương danh dự người khác mà không biết! Tiếc là một số bác sĩ hậu sinh thiếu giáo dục đã thi hành mệnh lệnh một cách mù quáng!
Nguồn: Dr Quynhmai Nguyen